hoangminhtonga
Trở về

Tin tức

Luôn đặt thu nhập làm thước đo cho sự thành công và sự ấm no của gia đình là lý do tôi tồn tại. Nhưng, tôi không biết khi nào là đủ.

Hiện sinh

Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024

Luôn đặt thu nhập làm thước đo cho sự thành công và sự ấm no của gia đình là lý do tôi tồn tại. Nhưng, tôi không biết khi nào là đủ.

warning

“Luôn đặt thu nhập làm thước đo cho sự thành công và sự ấm no của gia đình là lý do tôi tồn tại. Nhưng, tôi không biết khi nào là đủ…”

Ở tuổi 31, tôi có thể tự nhận là khá thành công trong sự nghiệp của mình. Với mong muốn tìm kiếm giá trị cao hơn và thách thức bản thân, tôi quyết định rời khỏi công ty mà tôi đã làm việc suốt 9 năm. Trong năm 2019, tôi chuyển sang lĩnh vực mới với kỳ vọng về thu nhập cao hơn. Năm 2020, giữa đại dịch, tôi gia nhập một công ty khởi nghiệp thuộc Tập đoàn Singapore, hấp dẫn với mức thu nhập mà tôi cảm thấy may mắn khi có cơ hội trong thời điểm nhiều người đang phải giảm lương. Năm 2022, tôi được phỏng vấn cho vị trí cao nhất trong sự nghiệp đi làm của mình. Tại đó, tôi làm việc cùng với thượng tầng doanh nghiệp, và không còn lo nghĩ nhiều về tài chính do thu nhập tăng lên nhiều lần sau quyết định rời công ty đầu tiên.

 

Tôi từng nghĩ rằng mình đang có một cuộc sống thoải mái và cảm thấy "tạm an toàn" với những gì đã đạt được sau 12 năm cố gắng.

 

Bố tôi qua đời vào tháng 08 năm 2022.

 

Tôi trải qua giai đoạn buồn bã suốt ba tháng sau đó vì sự ra đi của bố. Ban đầu, tôi nghĩ cảm giác này sẽ dần dần mất đi, nhưng tôi lầm. Mỗi buổi sáng đi làm, tôi cảm thấy nặng nề. Tình trạng này ngày càng trở nên rối bời và có chiều hướng tăng cao theo từng tháng. Những thứ trước đây là động lực giờ không còn là điểm mấu chốt cho tôi nữa.

 

Từ việc mất hứng thú làm việc, tôi bắt đầu cảm thấy như mình chỉ là "đi làm như xác sống" mặc dù công việc vẫn rất thuận lợi đối với tôi. Tôi từ chối tham gia các sự kiện doanh nghiệp và tránh những hoạt động "xây dựng đồng đội" không quan trọng.

 

Tôi dành thời gian ngồi và suy ngẫm. Ban đầu, những ý nghĩ là "không còn bố, mình kiếm tiền cho ai?", "nếu không còn mẹ nữa, mình sẽ ra sao?", "mục tiêu chăm sóc bố mẹ sẽ ra sao khi không còn ông bà?" Nỗi lo cuối cùng tôi đặt ra cho bản thân là "tôi sống và đi làm có nghĩa gì với tôi?".

 

Tôi quyết định nghỉ việc, một công việc mà trước đó tôi nghĩ rằng sẽ làm giàu và cam kết suốt đời. Tôi không hối hận về quyết định đó.

 

Sau nhiều buổi làm việc với tâm lý gia, tôi càng thấu hiểu và trân trọng bố mẹ hơn. Ông bà sống cuộc đời đầy khó khăn và đã đặt toàn bộ hy vọng vào tôi. Từ khi còn bé, tôi được dạy và nhắc nhở: "Con cố học giỏi để nhà mình thoát nghèo". Tôi nhận ra rằng đó là mục tiêu sống của tôi từ khi còn nhỏ, một mục tiêu đã nằm sâu trong vô thức của mình. Tôi hiểu rằng việc luôn đặt thu nhập làm thước đo cho sự thành công và sự ấm no của gia đình là lý do tôi tồn tại. Nhưng, tôi không được dạy cách nhận biết khi nào là đủ.

 

Khi bố mất, tôi mất một phần quan trọng trong bản thân. Tôi không trách ai trong gia đình, ngược lại, tôi tự hào về việc luôn cố gắng không ngừng cho sự đủ đầy của gia đình. Sau cái chết của bố, tôi cảm thấy mình đã mất mục tiêu, mất trách nhiệm lớn, và trống rỗng. Hiện nay, tôi đang từ từ tìm lại bản thân sau khi gỡ bỏ một số trách nhiệm vô hình. Tôi giải thoát bản thân để tìm sự thoải mái và suy nghĩ về hành trình phía trước.

 

Hiện tại, tôi đang quân bình trách nhiệm của mình với gia đình và đồng thời để cho bản thân tự do khám phá cánh cửa mới - tình yêu với giáo dục. Bây giờ, chỉ cần nghĩ về cách truyền đam mê vào giáo dục tôi đã đầy năng lượng mỗi ngày.



Tâm lý hiện sinh cho phép những ai đang lo âu về ý nghĩa cuộc sống định hướng ra mục đích sống của đời mình xoay quanh 05 chủ đề:

  1. Sự sống, cái chết, và sự lo âu

  2. Tự do, trách nhiệm, và sự vong thân

  3. Tương quan và sự cô độc

  4. Sự tồn tại, trống rỗng và hư vô

  5. Ý nghĩa và sự vô nghĩa

Bài chia sẻ trên của bạn H. là ví dụ về sự liên kết (cái chạm của bạn) với chủ đề “Tự do, trách nhiệm, và sự vong thân.”


Một là, bạn sẽ có cuộc sống đủ đầy, nếu biết đủ trong khả năng của bản thân. Hai là, bạn sẽ tiến đến trạng thái của sự vong thân, khi bạn lao đầu vào công việc, để đạt được những mục tiêu, kỳ vọng, vốn không phải của bản thân mà không biết điểm dừng, để rồi đánh mất chính mình.

 

Kết nối với chúng tôi